Google search engine

Dao động của trọng lượng cơ thể liên quan đến biến cố tim mạch ở người bệnh đái tháo đương

Một phân tích gần đây cho thấy: Bệnh nhân đái tháo đường type 2 với trọng lượng cơ thể bị dao động có nguy cơ gia tăng các biến cố tim mạch như đột quỵ, nhồi máu cơ tim và tử vong so với những người có cân nặng ổn định.

Nhìn vào kết quả của hơn 6.000 bệnh nhân bị đái tháo đường type 2, các nhà nghiên cứu nhận thấy rằng mỗi độ lệch chuẩn (SD) tăng lên trong trọng lượng cơ thể có liên quan với tăng đáng kể nguy cơ cho bất kỳ biến cốtim mạch nào, biến cố mạch vành nặng và tử vong.

Hơn nữa, kết quả được trình bày tại cuộc họp của Hội xơ vữa động mạch châu Âu năm 2018 cho thấy những người có trọng lượng cơ thể dao động nhiềunhất có nguy cơ mắc bệnh mạch vành tăng lên 59%, nguy cơ nhồi máu cơ tim tăng thêm 99%, nguy cơ đột quỵtăngthêm92% và nguy cơ tử vongtăng thêm 82%.

David Waters- giáo sư danh dự, Đại học California San Francisco, người đã trình bày nghiên cứu, cho biết rằng dữ liệu không đề cập rõ ràng là dao động trong trọng lượng cơ thể là có ý định hay không, chẳng hạn như do ăn kiêng.

David Waterscho rằng, có một lịch sử lâu dài của các thay đổisinh lý khác nhau mà ảnh hưởng đếnrất nhiều yếu tố nguy cơ. Ví dụ, nếu bạn có dao động lớn củahuyết áp, đó là một yếu tố nguy cơ lớn cho đột quỵ và các biến cốtim mạch.Nếu bạn có thay đổi lớn của nhịp tim, điều đó không tốt cho bạn, và các nghiên cứu trước đây đã chỉ ra rằng sự dao động lớn củalipid máucũng là một yếu tố nguy cơ.

Tuy nhiên, chúng tôi không biết bất kỳ cơ chế nào, ngoại trừ huyết áp. Waters nói rằng một nghiên cứu mà Ôngthực hiện cho thấy những người có huyết áp dao động không phải là những người có dao động về cholesterol.

Có vẻ như nếu bạn không thể giữ cho mình ổn định cho rất nhiều thông sốkhác nhau, đó là một điều xấu, nhưng chúng tôi không biết chính xác lý do tại sao.

Theo Waters: Phần lớnbệnh nhânbịbệnh đái tháođường type2 đều thừa cân hoặc béo phì, và giảm cân được khuyến khích như là một phần trong kế hoạch điều trịcủa họ.

Tuy nhiên, giảm cân liên quan đến can thiệp lối sống thường là tạm thời, và các nỗ lực lặp đi lặp lại trong chế độ ăn và tập luyệncó thể dẫn đến sự daođộng về trọng lượng.

Dữ liệu trước đây chothấy,sự thay đổi trọng lượng cơ thể là một yếu tố nguy cơ cho các biến cố tim mạchở bệnh nhân bị bệnh động mạch vành.Họ đã xem xétmối liênhệ giữa sự thay đổi trọng lượng cơ thể và biến cố tim mạchở bệnh nhân đái tháođường.

Họ thu thập dữ liệu về các dao độngcủatrọng lượng cơ thể ở 6.408 bệnh nhân bịbệnh đái tháo đường type2 từ các thử nghiệm CARDS, ASPEN và TNT, được theo dõi sau 3 tháng, 6 tháng và 12 tháng sau khi phân ngẫu nhiên và sau đó 6 tháng một lần.

Kết cục tiên phátlà bất kỳ biến cốmạch vànhnào, tử vong dobệnh mạch vành, nhồi máu cơ tim, ngừng tim đã được hồi sinh, tái lưu thôngmạch vành và đau thắt ngực không ổn định hoặc đau ngực mới khởi phát.

Một biến cố mạch vành chínhđược định nghĩalà tử vong do bệnh động mạch vành, nhồi máu cơ tim và ngừng tim đã được hồi sinh(một lần nữa, ngoại trừ thử nghiệm CARDS), và bất kỳ biến cố tim mạch nào được định nghĩa là bất kỳ biến cố mạch vành nào cộng với đột quỵ gây tử vong hoặc đột quỵ không gây tử vong, cơn thiếu máu não cục bộ thoáng qua, bệnh mạch máu ngoại biên, hoặc suy tim.

Tuổi trung bình chung của bệnh nhân là 61,7 ± 8,1 tuổi; với 31,7% bệnh nhân là nữ, và chỉ số khối cơ thể trung bình là 29,2 ± 4,1 kg / m2.

Có một số khác biệt đáng chú ý trong các đặc điểm cơ bản giữa các thử nghiệm, ít nhất một phần là do những người tham gia thử nghiệm TNT đã dùng atorvastatin 10 mg/ngày trong 8 tuần tại thời điểm ban đầu.

Sự thay đổi cân nặngtrung bình trong quá trình theo dõi là 0,9 ± 52 kg, với bệnh nhân trong thử nghiệm CARDS và ASPEN ghi nhận tăng cân1,3 ± 5,6 kg và 1,1 ± 5,8 kg, và bệnh nhân trong thử nghiệm TNT giảm0,2±2,8 kg.

Tính toán sự thay đổi trung bình (ASV) về trọng lượng giữa các lần theo dõi, nhà nghiên cứu nhận thấy ASV trung bình là 1,72 kg.

Xác định những thay đổi trọng lượng cơ thể thấp và cao như dưới hoặc trên ASV trung bình, các nhà nghiên cứu nhận thấy trong số 3.205 người tham gia nghiên cứu có sự thay đổi lớn về trọng lượng cơ thểthì họlà những người trẻ hơn đáng kể (p<0,0001); là những người đang hút thuốc lá nhiều hơn(p= 0,017); và dường như là những người có chỉ số khối cơ thểcao hơn, trọng lượng cơ thể cao hơn và thay đổi trọng lượngnhiều hơn(p<0,0001 cho cả ba).

Kết quả cũng cho thấy, nồng độ HDL-C thấp hơn đáng kể (p < 0,0001) và triglyceride cũng thấp hơn (p = 0,0009) và có nhiều khả năng có biến cố tim mạch trong khi theo dõi, ở mức 22,4% so với 15,7% (p<0,0001).

Khi xem xét điều trị, trọng lượng cơ thể trung bình và thay đổi trọng lượng, cũng như các yếu tố lâm sàng và các yếu tố nguy cơ và các chỉ số lipid, các nhà nghiên cứu xác định rằng,mỗi sự gia tăng 1độ lệch chuẩn trong sự thayđổi trọng lượng cơ thể có liên quan với tăng nguy cơ đáng kể cho bất kỳ biến cốmạch vành nào, vớitỷ sốnguy cơ(HR) là 1,08 (KTC 95%là1,01 – 1,14; và p= 0,017).

Mỗi tăng 1 độ lệch chuẩn trongtrọng lượng cũng có liên quan với tăng đáng kể nguy cơ bịbiến cố mạch vành nặng, ở mức HR là 1,12 (KTC 95%là1,04 – 1,2; p= 0,002); cho bất kỳbiến cố tim mạch nào, ở mức HR là 1,08 (KTC 95%là1,03 – 1,14; p= 0,0015); và cho tử vong, ở mức HR là 1,16 (KTC 95%là1,1 – 1,22; p<0,0001).

Nguy cơthậm chí còn cao hơn khi so sánhngũ phân vịcao nhất và thấp nhấtcủasự thay đổi trọng lượng cơ thể, vớiHR cho bất kỳ biến cốmạch vành nào là 1,59 (KTC 95% là1,26 – 2; p<0,0001), HR cho biến cốmạch vành nặng là1,82 (KTC 95%là1,29 – 2,56; p= 0,0006), và HR cho bất kỳ biến cố tim mạch nào là1,75 (KTC 95% là1,44- 2,13; p<0,0001) và HR chotử vong là 1,82 (KTC 95%là1,31 – 2,53; p= 0,0003).

Ngoài ra, ở nhóm có ngũ phân vị cao nhất so với nhóm có ngũ phân vị thấp nhất,liên quan với tăng đáng kể nguy cơ đột quỵ, ở mức HR là 1,92 (KTC 95%là1,15 – 3,2; p= 0,012) và tăng nguy cơ nhồi máu cơ tim, ở mức HR là 1,99 (KTC 95%là 1,33 – 2,97; p= 0,0008).

Tác động của sự thay đổi trọng lượng cơ thể là lớn nhất ở những người thừa cân và béo phì. Ví dụ, 17,48% bệnh nhân béo phì có sự thay đổi trọng lượng cơ thể lớn hơn trung bình đã bị biến cố mạch vành,so với 11,44% của những người có thay đổi trọng lượng cơ thể thấp hơn (p<0,0001).

Trong số những người thừa cân, tỷ lệ này lần lượt là 15,31% và 10,98% tương ứng (p= 0,014), trong khi tất cả sự khác biệt đều biến mất ởnhững ngườicó cân nặngbình thường, lần lượt là 11,16% và 10,72%,(p= 0,8470).

Một mô hình tương tự đã được nhìn thấy cho bất kỳ biến cố mạch vành nào.

Waters kết luận rằng ở những bệnh nhân mắc bệnh đái tháođường type 2, “sự daođộng về trọng lượng cơ thể có liên quan đến tỷ lệ tử vong cao hơn và tỷ lệ các biến cố tim mạch cao hơn, độc lập với các yếu tố nguy cơ tim mạch cổ điển”.

Ông cho biếtthêm: “Độ lớn của nguy cơ này tăng lên với sự thay đổi trọng lượng cơ thể lớn hơn và trong số những người thừa cân hoặc béo phì lúc ban đầu.”

 

(Lược dịch từ Body Weight Fluctuation Linked to CV Events in Diabetes. https://www.medscape.com/viewarticle/896474#vp_2)

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
XEM THÊM

DANH MỤC

THÔNG BÁO